Tôi từng đến giúp đỡ mái ấm mây bốn phương, với niềm tin rằng đó là nơi dành cho tình thương. Nhưng sau một thời gian, tôi chứng kiến những điều ngược lại: trẻ bị đánh, bị nhốt, bị sỉ nhục và bị chia rẽ với nhau chỉ vì người lớn muốn kiểm soát và trục lợi.
Khi tôi cùng gia đình hỗ trợ họ bằng cả tấm lòng, tôi không ngờ rằng chính lòng tốt ấy lại trở thành cái cớ để họ xúc phạm và cắt đứt liên lạc giữa tôi và các em nhỏ mà tôi yêu quý. Một số em vẫn tìm cách nhắn tin cho tôi trong sợ hãi, trước khi bị họ phát hiện và ép im lặng.
Họ đòi đánh tôi, và xúc phạm tôi vô cùng thậm tệ sau khi gia đình tôi đã tặng họ 2 cái quạt hơi nước trị giá gần 2 triệu. Đến khi tôi đã ra khỏi đó, các em quý tôi vẫn nhắn tin liên lạc với tôi, sau đó bị họ phát hiện, Bùi Thị Kim Loan chủ nơi đó đã ghi âm chửi tôi qua zalo, nói là các em nhỏ không cần tôi nữa với giọng rất cay nghiệt với mục đích gây chia rẽ tôi và các em, và cướp tài khoản cùng thiết bị của em nhỏ đang nhắn tin với tôi khiến em ấy không thể nhắn thêm gì nữa, nhằm che giấu tội ác của họ nơi đó.
Người nhắn tin cho tôi là Hương, sau này đã bị chúng lừa gạt và phản bội tôi. Đây là những tin nhắn mà em ấy đã nhắn tôi sau khi tôi ra khỏi nơi độc ác đó ( các bạn bấm vào ảnh phóng to ra để xem nếu ảnh trên trang bị thu nhỏ tự động )
Tôi từng ở đó với các em, và tôi thấy rằng : Nhà dù có sạch đến đâu đi nữa, chúng cũng ép các em phải quét nhà, lau nhà mỗi ngày.
Nghĩa là chúng đang muốn dạy sự phục tùng, không phải dạy kỷ luật.
Chúng muốn các em:
Không dám tự suy nghĩ (“nhà sạch rồi sao phải quét?” → “đừng hỏi, cứ làm”).
Luôn cảm thấy có lỗi hoặc chưa đủ tốt, dù đã cố gắng hết sức.
Quen với việc bị sai khiến vô lý → để khi chúng nói điều gì tàn nhẫn hơn, các em vẫn phục tùng.
Nói cách khác, đây là bài huấn luyện để giết chết nhân cách.
🕳️ Hành vi cụ thể mà chúng làm:
Những kẻ cai trị kiểu này thường dùng hình phạt dây chuyền – tức là:
Nếu bé nhỏ làm gì đó mà chúng không vừa ý (dù không hề sai),
→ chúng phạt luôn cả các bé lớn, bắt cùng chịu đòn, nghe chửi hoặc làm việc nặng.
Sau đó, chúng giả vờ nghiêm khắc, nói kiểu như:
"Tụi bây không biết dạy nhau à, vậy chịu chung đi"
Chúng làm vậy vì muốn dạy các em thù ghét nhau, chúng muốn các bé lớn phải thù ghét thay vì yêu thương các bé nhỏ, vì cho rằng mình chẳng làm gì sai, mà các bé nhỏ bị phạt mình cũng bị phạt lây, từ đó vô tình ghét sai người, lẽ ra phải ghét chúng vì chúng phạt mình vô cớ, thì lại ghét các bé nhỏ. Mục đích của chúng là:
(1) Tạo ra sự chia rẽ có kiểm soát
Khi các bé lớn ghét các bé nhỏ, không ai còn đoàn kết chống lại kẻ cai trị.
Từng đứa một trở thành tai mắt cho chúng, sẵn sàng tố nhau để được yên thân.
(2) Chuyển hướng cơn giận
Khi bị phạt vô lý, thay vì căm thù kẻ phạt, các bé sẽ trút giận lên nhau.
Kẻ ác như chúng đứng ngoài nhìn, hả hê, vì bọn trẻ tự đánh, tự ghét nhau, khiến chúng càng dễ đánh từng đứa khi chúng thích
(3) Tạo thói quen phục tùng mù quáng
Khi các em quen bị phạt dù không có lỗi, các bé mất dần cảm giác về công bằng
Dần dần, các em không còn phản ứng với cái sai, vì đã tin rằng “bị phạt là chuyện bình thường”.
Chúng muốn các em ghét nhau để dễ hại các em.
Nên các em nhớ kỹ: Người có lỗi chính là chúng, vì chúng đã dạy các em ghét nhau thay vì thương nhau. Chúng dạy các em làm ác, còn anh luôn dạy các em yêu thương bạn bè mình và cả loài vật, các em còn nhớ chứ?
Khi chúng nói “tại anh mà các em bị đánh”, đó là chúng đang nói dối để các em ghét lầm người.
Sự thật là tại chúng độc ác nên các em bị đánh, chứ không phải tại anh giúp các em mà chúng ghét nên đánh các em, lỗi và sai nằm ở chúng, không nằm ở anh, và cũng không nằm ở các em. Nhưng chúng lừa các em, vì chúng muốn các em quên việc chúng đánh các em vì chúng ác, và quên luôn lòng tốt của anh cũng như của các em nhỏ khác bạn các em. Mong các em không bị chúng lừa.
Còn đoạn "tao biếu nó bao nhiêu mà nó nói xấu tao không" tôi xin giải thích kỹ cho các bạn: Tên Mãi này hồi tôi mới đến, nó cũng nịnh hót tôi để mong tôi dạy piano cho nó, tôi có giúp nó cài máy tính, cũng chỉ cho nó về đàn và có hôm nó kiếm được mấy cái bánh, nó cho tôi một cái. Ở chỗ đó có con mèo hoang vừa mới đẻ con, tôi cho con mèo ấy ăn, tên Mãi này bực tức, nó nói tôi là nó muốn giết con mèo vì con mèo cào bao đàn của nó. Tôi cũng là một người dạy đàn và đi chơi đàn đám tiệc, và nhà tôi cũng nuôi mèo, con mèo vẫn cào bao đàn của tôi nhưng tôi tìm đồ chơi cho con mèo chơi chứ không muốn giết nó. Sau đó nhiều đêm tên Mãi này bật liên quân lên chơi trên điện thoại và chửi thề liên tục làm tôi giật mình không ngủ được, nhưng tôi không nói gì. Sau đó tôi thấy tên Mãi này kiếm chuyện nói xấu tôi, nó nói tại tôi cứ đối xử tốt với những đứa bé nên tụi nó hư, mà cái hư ở đây theo nó hiểu là những đứa bé quý tôi hơn nó, thì nó cho là hư, chứ không phải các em nghịch phá hay vô lễ. Khang là một cậu bé sống rất tình cảm, lần đầu gặp Khang, khi đó mẹ của Nhã tức chị Nga đang ép Khang ăn, Khang khóc sau đó chị Nga đánh Khang, tôi cản lại, nói để tôi cho Khang ăn, và sau đó tôi nói nhẹ nhàng với Khang, Khang lau nước mắt và nhanh chóng ăn hết chén cơm, sau đó Khang nói : "Anh Vương làm anh hai của em nha". Tôi nói : "Ừ"
Cô Nga ở đó rất thân với tên Mãi, và là mẹ của Nhã và Nhàn. Tôi vẫn gọi là “chị Nga” để Nhã không buồn. Nhã thường chờ mẹ ngủ rồi lén qua nằm cạnh tôi. Nhã rất tốt và thương bạn bè, khác hẳn tính cách nóng nảy của mẹ. Tôi nhớ có lần tôi để dành bánh cho Nhã, nhưng Nhã lại nói: “Bánh này em để dành cho mấy đứa ở Cầu Dừa.” Nhã nghe tôi kể về các bé bị đánh ở đó nên rất thương các bé.
Khang cũng vậy — em thường chúc tôi ngủ ngon và nói tôi ngủ chung để bớt cô đơn, vì ở đó chúng không cho các bé ngủ chung với nhau, Nhã bị mẹ tách ra ngủ riêng, các bé khác cũng bị tách riêng ra ( giờ tôi mới hiểu chúng cố ý làm vậy vì không muốn các bé thân thiết với nhau, để chúng dễ cai trị. Khang cũng đã nhờ Hương hỏi tôi sau khi tôi không còn ở đó như ảnh dưới:
Ở đó, tên Lê Văn Đến thường lấy tên giả là Phong. Còn Bùi Thị Kim Loan ép các bé gọi mình là mẹ, cũng như Lê Văn Đến ép các bé gọi mình là ba, dù không phải là người sinh ra mình. Cứ cho là như vậy cũng không sai đi, nhưng câu hỏi của Khang là sao những người đó lại là người ác, họ ác để làm gì, thì tôi sẽ giải thích để Khang và các bạn cùng hiểu:
Lê Văn Đến và Bùi Thị Kim Loan là 2 kẻ ác có chủ ý, nghĩa là họ biết rõ mình độc ác, biết rõ mình đang làm sai nhưng vẫn chọn cái ác để được lợi. Con cái của họ như Lê Duy Tuấn, Lê Duy Khánh... cũng cố tình chọn làm ác dù biết rõ mình độc ác. Họ làm vậy vì họ muốn, và không một người tốt nào có thể thay đổi ý muốn làm ác của họ. Họ là người ác vì họ muốn vậy, đó là lựa chọn của họ. Cũng như những kẻ làm chủ mái ấm Cầu Dừa và nhiều kẻ đang hại anh cũng tự nguyện chọn cái ác, chứ không chọn làm người tốt như Khang, như Nhã,... như nhiều bạn tốt khác anh đã gặp...
Khi họ sống ác mà không bị trừng trị, họ sẽ tự cho rằng cái ác là đúng, sau đó họ gây hại đến người tốt bằng cách trừng trị người tốt và tiêu diệt người tốt để bảo vệ cho tội ác của họ. Đó là lý do họ suốt đời sống ác và không bao giờ thay đổi, họ có thể đóng kịch giả làm người tốt nhưng mục đích cuối cùng là để lừa người khác và mang lại lợi ích cho họ mà thôi, còn người bị họ hại càng đau khổ thì họ càng vui mừng, đó là những kẻ bệnh hoạn, như nhiều tên dân phòng, công an và nhiều kẻ xấu xa trong các xóm du côn... mà anh đã từng va chạm.
Thêm nữa, anh muốn giải thích cho Khang hiểu rằng cuộc sống này vốn không công bằng, nên ai sướng không có nghĩa họ là người đúng, và ai khổ không có nghĩa là người đó sai hay có tội. Nhưng vì anh và Khang, Nhã cùng nhiều bạn tốt của anh đã chọn làm người tốt, đó không phải sự lựa chọn dễ dàng ở những nơi mà kẻ ác đông hơn và mạnh hơn chúng ta, nhưng anh không khuyên em học theo kẻ ác vì chúng đã gây tổn thương cho em, cho anh, cho rất nhiều người tốt khác và những con vật vô tội, nên chọn sống ác chẳng khác gì đã đánh mất chính mình. Mọi kẻ ác đều sống như cặn bã và rác rưởi, còn người tốt mới thực sự đáng sống, Khang rất thông minh, Nhã cũng vậy, nên anh chắc 2 bạn anh sẽ biết dù anh đã bị kẻ ác hại và hiện thời không còn ở bên các em, nhưng anh sẽ không bao giờ bỏ rơi các em, nếu xã hội bất công này ngăn chúng ta gặp lại nhau vĩnh viễn, khi các em đọc được bài viết này, anh gửi tất cả sự yêu thương đến với các em và mong các em sẽ hạnh phúc hơn tất cả mọi kẻ ác trên thế giới này, vì các em là người tốt, các em xứng đáng.
Trở lại với tên Mãi, câu nói của nó "tao biếu nó bao nhiêu mà nó nói xấu tao không" có nghĩa là nó kể về chuyện nó cho tôi cái bánh, và nó vu khống tôi nói xấu nó trong khi tôi chỉ kể về sự thật những điều nó làm còn nó thì không ngừng lên mạng chửi tất cả những người nào dám vạch trần tội ác của mái ấm mây bốn phương. Sở dĩ nó làm vậy vì tên Lê Văn Đến chủ nơi đó là bạn thân thiết với tên Mãi này. Người ta nói "ngưu tầm ngưu mã tầm mã", kẻ xấu chơi với kẻ xấu, tốt chơi với tốt, nên việc tên Lê Văn Đến thân với tên Mãi, các bạn có lẽ hiểu vì sao.
Nó từng lấy hình Nhã làm ảnh đại diện zalo của nó, đổi tên zalo thành họ tên của Nhã, mạo danh Nhã để tham gia vào nhóm zalo của tôi từng chia sẻ với ý đồ xấu, sau khi tôi chặn nó thì nó đã hiện nguyên hình zalo gốc của nó ngày xưa khi tôi mở mục chặn lên và xem lại. Nó và những kẻ ác khác thường xuyên lên khắp các trang mạng, thấy có ai như tôi vạch trần tội ác của chúng là chúng nó bay vào chửi bới, rồi dựng chuyện bôi nhọ vu khống xúc phạm những người đã nói lên sự thật về chúng, vì chúng yêu sự gian dối.
Chúng thuê một người tên Loan đến ép các em học bằng bạo lực. Kiến thức người này rất kém, đòi dạy tiếng Anh cho các bé nhưng viết sai cả những số đếm như one, two, three mà viết three thành there, chứng tỏ không rành tiếng Anh mà đòi dạy và ép các em phải viết sai theo.
Cả khi dạy tiếng Việt, Loan thợ dạy này cũng viết sai chính tả, dấu ngã viết thành dấu hỏi. Chắc các bé như Huy, Ngân, Hương còn nhớ rõ.
Cứ cho là họ có lòng tốt nhưng ít kiến thức đi, vậy lòng tốt ở đâu khi thợ dạy Loan này liên tục lấy móc sắt phơi đồ đánh bầm người các bé ở đó, và liên tục đe doạ các bé? Các bé ở đó từ lớn đến nhỏ đều ghét thợ dạy Loan này, kể cả đứa bé lớn nhất tên Lợi đã trở nên hung hãn và vô cảm, mất khả năng phân biệt đúng sai sau thời gian dài sống ở đó vì học theo tội ác của chúng, mà cũng vẫn thấy ghét và không chịu đựng nổi thợ dạy Loan này. Khi nó hỏi tôi đâu, Nhã nói là mấy người ở đó kiếm chuyện nên tôi đi thì mụ Ba "cỗ máy nói xấu" nhảy vô đe doạ Nhã không cho Nhã nói ra sự thật, vì chúng yêu sự gian dối, còn Khang và Nhã luôn tôn trọng lòng tốt và sự thật.
Sau khi tôi đã tìm hiểu thật kỹ, tôi thấy rằng Bùi Thị Kim Loan chính là kẻ điều hành chính của tổ chức tội ác bọn chúng, còn những cái tên như Lê Văn Đến, Lê Duy Tuấn, Lê Duy Khánh,... chỉ là tay sai. Các bạn xem ảnh dưới đây:
Tôi xin phép gọi kẻ ác đó là con mụ Loan, nó có một điểm chung với nhiều kẻ ác khác là thường tự dựng chuyện để tung hô lẫn nhau, tung hô con cái của nó, tung hô người thân của nó. Kẻ ác thường sống theo đàn, theo bầy, luôn dựng lên những màn kịch, những vỏ bọc tốt đẹp giả tạo để lừa người khác, vì nếu không làm như vậy, chúng sẽ gặp rắc rối khi sống ác. Nhiều người thường hỏi sao kẻ ác hạnh phúc thì đây là lý do, chúng giả tạo, đóng kịch và che giấu đi tội ác khiến nhiều người bị lừa. Như con mụ Loan thường khoe khoang 2 đứa con côn đồ của nó là học giỏi, nhưng thực chất là 2 con nghiện game và nghiện mạng xã hội. Tôi nói 2 cái tên Lê Duy Tuấn, Lê Duy Khánh ở mây bốn phương không chỉ côn đồ mà còn ngu dốt, bẩn thỉu, hèn hạ và đầy tội ác. Tên Tuấn mà tôi hay gọi là Tuấn đần là kẻ có thói côn đồ thường xuyên đánh các bé ở đó nhiều nhất. Không bao giờ thấy nó cho Khang hay Nhã được thứ gì, lâu lâu nó gọi Khang lên để nói chuyện, và khi Khang nghe lời nó cũng là lúc nó lấy cây quật sưng bầm tay Khang và không cho Khang né, Khang càng né nó càng đánh và tất cả các em nhỏ khác như Nhã, Vũ, Thảo Nhi,... đều bị nó đánh. Nó đánh không phải để giáo dục các em mà nó đánh các em khóc rồi nó cười hả hê, sau đó nó thường xuyên lôi chuyện nó đánh Khang ra kể lại cho những kẻ ác trong gia đình nó tức là mái ấm mây bốn phương nghe để những kẻ ác cùng cười với nhau, tôi đã chứng kiến tận tai nghe tận mắt. Và tôi không cần kẻ ác tin chuyện này, dù là loại kẻ ác ngây thơ hay trải đời. Tất cả các em nhỏ đều biết đó là sự thật.Bức ảnh này là bằng chứng Hương đã kể về thằng côn đồ tên Lê Duy Tuấn đó ( mà nó bắt các em gọi nó là anh hai ) đánh đỏ chót 2 tay Khang. Dựa theo lời kể và những gì tôi từng thấy ở đó thì trước khi chúng chuyển chỗ ở từ Phú Hoà Đông đến đường Nguyễn Thị Rành ( Củ Chi ) để che giấu tội ác ( nhiều người trong xóm ở Phú Hoà Đông ghét chúng nói sẽ kiện chúng vì chúng gây ồn ảnh hưởng đến họ do chúng rất giàu tự lập band nhạc ở nhà và hát rống tối ngày ), thì nhà cũ của chúng có nhà vệ sinh cực kỳ dơ bẩn, cửa và vòi nước nhiều khi hư chúng không thèm sửa, vì chủ mái ấm đó không đi chung nhà vệ sinh với các bé và các người khiếm thị. Họ có cả một gian nhà riêng, phòng ăn riêng, nhà vệ sinh riêng, và cái gì cũng riêng hết, nhưng chỉ dành cho riêng họ, các bé rất sợ hãi khi bước vào khu vực của họ.
Khang chỉ là một đứa bé, bị người lớn nhìn lúc đang đi vệ sinh rồi bị cười. Em xấu hổ nên hắt nước để xua người đó đi, đó không phải là hành động sai, mà là phản xạ tự nhiên khi một đứa trẻ thấy ngượng và muốn được tôn trọng. Vậy mà lại bị tên Lê Duy Tuấn đánh đỏ cả tay.
Đánh trẻ nhỏ vì chuyện đó là hành vi vô nhân tính. Chỉ có kẻ ác tâm ác đức, thích hành hạ người yếu hơn mình mới làm vậy.
Lê Duy Tuấn ĐT 0397097676 — người đang bán điện thoại ở Mái ấm Mây Bốn Phương, không xứng đáng được gọi là “người làm từ thiện” — hắn lợi dụng danh nghĩa giúp trẻ để trục lợi, còn lấy tiền nhà hảo tâm tặng trẻ để mua bán riêng cho mình.
Ai còn có lương tâm, xin đừng bao giờ mua hàng của kẻ như vậy.
Mỗi đồng bạn đưa cho hắn là một vết thương nữa đổ xuống những đứa trẻ bị hắn hành hạ. Người tốt thật sự không bao giờ nuôi sống kẻ độc ác.
Tôi có đầy đủ bằng chứng về mọi tội ác đang diễn ra mỗi ngày tại “Mái ấm Mây Bốn Phương”.
Một trang riêng sẽ được lập, để ai muốn tìm hiểu có thể biết rõ sự thật và tránh vô tình tiếp tay cho cái ác. Nội dung trên trang này sẽ được cập nhật thường xuyên, vì tôi không thể trình bày hết bằng chứng trong một ngày, tôi sẽ hoàn thiện nội dung trang này dần dần để phơi bày trọn vẹn tội ác của những kẻ bất lương hiện đang làm chủ tại mái ấm Mây Bốn Phương
Cuối trang này, tôi sẽ chia sẻ thông tin và hình ảnh về những kẻ nắm quyền tại nơi đó.

